Chi tiết tin

A+ | A | A-

Nghĩ về biến đổi văn hóa và việc giữ gìn bản sắc văn hóa

Người đăng: Admin Huyện ủy Ngày đăng: 13:44 | 10/11/2014 Lượt xem: 1600

Về sự biến đổi văn hóa

     Có thể nhận diện bất cứ một hiện tượng văn hóa nào trong diễn trình hình thành, tiếp xúc, tác động và lan tỏa trong đời sống con người thì diễn trình ấy luôn, một mặt thể hiện phẩm tính, giá trị tự thân-cái làm nên đặc trưng, bản sắc tức “giá trị văn hóa” của hiện tượng văn hóa ấy, mặt khác, do sự tiếp xúc, va đập với các hiện tượng văn hóa khác-hiện tượng văn hóa ấy cũng đang có sự biến đổi. Vì “văn hóa được hiểu như một hệ giá trị vật chất và tinh thần được truyền từ thế hệ này qua thế hệ khác  với tư cách thành viên xã hội nhờ vào hai đặc điểm: văn hóa là sự học hỏi và văn hóa là sự chia sẻ”(1), nên qua đó, văn hóa có những quá trình biến đổi. “Không có một nền văn hóa nào tồn tại trong trạng thái bất biến hoàn toàn mà nó luôn trải qua những biến đổi, nhất là trong thời kỳ hòa nhập vào hệ thống xã hội hiện đại, khi mà các dân tộc không còn sống riêng biệt và khi mà quan hệ sản xuất hàng hóa, lối sống đô thị không ngừng tác động mạnh vào các đặc điểm truyền thống tộc người”(2). Như vậy một hiện tượng văn hóa bất kỳ trải qua không gian, thời gian, nếu mang “gien” mạnh, giàu nội lực, được cộng đồng cư dân ra sức bảo tồn, khi tiếp xúc với các nền văn hóa khác, tất sẽ diễn ra quá trình “kế thừa có quan hệ biện chứng với đổi mới”- tức có sự biến đổi sáng tạo nền văn hóa, một quá trình vừa giữ lại các giá trị bản sắc vừa tích hợp các giá trị văn hóa của văn hóa khác biệt, sau khi loại bỏ cái không phù hợp của mình, của “người khác” để mình càng “giàu bản sắc”,  cứ thế, càng trải nghiệm, hiện tượng văn hóa ấy sẽ trở thành truyền thống văn hóa, ngược lại,nếu yếu thế, nghèo bản sắc, thiếu trải nghiệm, hiện tượng văn hóa ấy tất mai một, nguy cơ bị/được cái “ngoại lai”( cái từ bên ngoài đến) thay thế.Văn hóa vừa có tính ổn định (truyền thống) và tính biến đổi, cách tân (hiện đại). Mối quan hệ giữa truyền thống và hiện đại trong văn hóa chính là quy luật vận động của văn hóa.Nghiên cứu văn hóa là nghiên cứu truyền thống trong sự biến đổi, đổi mới của nó và “quy luật vận động ấy (của văn hóa) bảo đảm cho văn hóa tồn tại liên tục nhưng không ngưng đọng”(3)

Điều hiển nhiên là sự biến đổi văn hóa diễn ra hằng ngày, hằng giờ trong cuộc sống, sự phát triển của kinh tế-xã hội, của các phương tiện thông tin “số hóa” đã “mặc định” sự biến đổi văn hóa.Một chuyện đùa rằng có người vì chán cuộc sống phồn hoa đô thị muốn lên núi “ẩn cư”, tìm nơi “thiền tọa”, người ấy đi, hành lý đơn sơ, “quả rừng, nước suối,sương ngàn...”Thế nhưng, chưa bước sang ngày thứ hai, người ấy nằng nặc đòi xuống núi, hỏi vì sao, người ấy viện lý do, trên ấy không có sóng để kết nối internet vì trong hành lý “đơn sơ” người có mang một smartphone (điện thoại thông minh). Ngoài việc giễu nhại sự “bất cập” của người “ẩn cư” ấy, câu chuyện còn “giễu” sự hoài cổ một cách “nửa vời” của con người đô thị. Hằng ngày chúng ta nghĩ gì khi nhìn thanh niên các dân tộc thiểu số ăn mặc như ‘người Kinh” ngay trong không gian văn hóa làng, bản của họ, chúng ta ưu tư điều gì khi các loại hình ca kịch truyền thống như hát bội,ca kịch bài chòi...không có người xem, rồi bao nhiêu lễ tục tốt đẹp đang bị/được “thương mại hóa” nên biến tướng, nhiều truyền thống tốt đẹp đang mai một, mất hẳn-như ở Quảng Nam tục ra đường gặp đám tang, gái trai, già trẻ ai nấy đều đứng lại. ngả mũ ra, chào, chờ đám tang đi qua rồi mới đi tiếp; tục sau đám giỗ, mang một ít chén thịt, dĩa xôi qua “kỉnh” (biếu) hàng xóm (cho chị và các cháu không được dự cỗ hưởng chút “hương hoa”).
Ảnh: Lễ hội Cộ Bà Chợ Được

Để có được những biến đổi tích cực

     Kế thừa trong phát triển văn hóa cũng là một quá trình tất yếu.Trong các thành tố văn hóa-khi hoạch định những giải pháp bảo tồn- các nhà quản lý, thực hành văn hóa cần lưu ý đến trước hết vấn đề giá trị (value), sau đó là niềm tin (belief) và quy chuẩn (norms).Trước tiên phải xác lập qua so sánh,đối chiếu, tổng hợp-bằng cái nhìn “liên ngành”-tính chất giá trị của hiện tượng, biểu hiện văn hóa, sản phẩm văn hóa-là những tiêu chuẩn mà theo đó các thành viên của một cộng đồng xác định cái gì tốt và cái gì xấu, linh thiêng hay không linh thiêng, đẹp hay xấu, độc đáo hay bình thường.Các giá trị văn hóa ảnh hưởng đến tình cảm, hành vi của các thành viên trong một cộng đồng.Chẳng hạn như đối với bộ trang phục truyền thống xác lập sản phẩm ấy có gì “giá trị” về chất liệu vải, có tính ích dụng gì trong đời sống, có giá trị thẩm mỹ gì về mặt trang trí hoa văn, tạo hình, có gì “khác biệt”  so với các  tộc  người khác...Niềm tin là một khía cạnh khác của văn hóa phi vật thể.Niềm tin là các quy tắc văn hóa, niềm tin liên quan đến thế giới quan-thế giới quan giúp con người diễn giải, hiểu biết về thế giới thực tại.Niềm tin văn hóa giúp con người đồng cảm với cộng đồng văn hóa, ủng hộ cho lợi ích của các nhóm cụ thể trong xã hội.Quy chuẩn là các nguyên tắc của xã hội, cộng đồng về hành vi đúng và sai để con người lựa chọn phải cư xử như thế nào trong các tình huống cụ thể.
     Để bảo tồn một truyền thống văn hóa như văn hóa vật thể cần bảo tồn không gian văn hóa vật thể, các hoạt động văn hóa tinh thần (phi vật thể) làm nên tính sống động của vật thể  (lễ hội,diễn xướng nghi lễ, nghệ thuật...) có tính nguyên trạng, nguyên gốc- cần có chính sách bảo tồn vùng nguyên liệu, quy cách, quy trình chế tác, quy trình trao truyền kinh nghiệm tiến hành lễ thức, thực hành nghệ thuật.Đối với các loại hình nghệ thuật dân gian-phi vật thể nên cố phục dựng các môi trường diễn xướng càng gần với nguyên trạng càng tốt-nhất là môi trường làng quê có ruộng vườn, sông nước tự nhiên hay các tụ điểm đường phố có tính thoáng mở, thân thiện. Cần đa dạng hóa việc trao truyền như trao truyền theo nội bộ gia đình, nhóm gia đình, thông qua việc tổ chức hội thi, hội diễn-như Hội An tổ chức thi chọn anh hiệu, chị hiệu hô hát bài chòi (trò chơi bài chòi) hay nhất, Trung tâm VH-TT Tỉnh Quảng Nam tổ chức hội thi “Đàn và hát dân ca” dành cho các Câu lạc bộ “Đàn và hát dân ca” xã, phường toàn tỉnh lần thứ I/2014.
     Để tránh việc biến đổi văn hóa theo xu hướng tiêu cực ngoài việc xác lập hệ giá trị, niềm tin, quy chuẩn, trong hoạch định chính sách, giải pháp bảo tồn cần bổ sung giải pháp “xã hội hóa” như việc khuyến khích tư nhân, các nhóm tự nguyện bảo tồn văn hóa như việc hình thành và hoạt động của đội hò đưa linh-hộ tang phường Cửa Đại (Hội An)-bảo tồn loại hình nghệ thuật dân gian hò đưa linh dường như thất truyền ở địa phương, hay Hội bảo tồn văn hóa Cơ-Tu ở miền núi Quảng Nam
     Điều quan ngại nhất vẫn là vấn đề mỗi con người “ứng xử văn hóa” đối với các hiện tượng văn hóa, sản phẩm văn hóa, truyền thống văn hóa  vốn diễn ra hàng ngày, hàng giờ và xu thế biến đổi tiêu cực của văn hóa nhất là trong thời  xuyên văn hóa (cross culture), toàn cầu hóa văn hóa (culturial globalization)-một bối cảnh mà giữa các nền văn hóa toàn cầu và các nền văn hóa bản địa đã xảy ra cuộc đấu tranh liên tục “cái thứ nhất đòi thống trị về chính trị và kinh tế, cái thứ hai đòi tồn tại và giữ nguyên vẹn” (4)

Tác giả: Phùng Tấn Đông

Nguồn tin: http://thangbinh.quangnam.gov.vn/Default.aspx?tabid=107&NewsViews=2854

Các tin mới hơn:

Các tin cũ hơn:

Lịch công tác tuần

Text/HTML


 

Văn kiện đảng bộ huyện

Liên kết website

Lượt truy cập

Tổng số lượt truy cập

000031424332